Cấp cứu khẩn cấp

024 3834 3181

“Mạnh mẽ lên! Đừng bao giờ thôi hi vọng ở con!”

“Mạnh mẽ lên! Đừng bao giờ thôi hi vọng ở con!”

Đầu năm 2019, con đến với gia đình mình, mình rất bất ngờ vì hai vợ chồng vẫn đang kế hoạch. Suốt cả thai kỳ, cả hai mẹ con đều rất khỏe mạnh, không gặp bất cứ vấn đề gì. Cho đến một đêm, khi mang thai ở tuần 25, mình đang ngủ thì chợt thấy ướt quần. Lúc đấy bản thân cũng không nghĩ gì nhiều nhưng khi bật đèn lên mình mới hoảng hốt vì bị ra máu.

Mình đi cấp cứu tại bệnh viện huyện ngay trong đêm, khi đó các bác sĩ đã bảo khả năng cao không giữ được con nữa, gia đình chuẩn bị tinh thần. Nhưng mình và cả nhà vẫn kiên quyết xin chuyển xuống viện Phụ Sản Hà Nội. 

Sáng hôm sau, cả nhà mình cùng nhau xuống viện Phụ Sản Hà Nội, được các bác sĩ thăm khám và chẩn đoán dọa sinh non, vẫn có thể duy trì giữ thai được, nhưng chưa rõ nguyên nhân dọa sinh non. Bản thân mình trong suốt thai kỳ đều rất khỏe mạnh, không phải chịu áp lực gì.

Sau đó, mình về nhà thì vẫn có dấu hiệu ra huyết, nhưng không đáng kể. Khoảng 10 ngày sau, mình bị đau bụng nên đã đi thẳng xuống viện Phụ Sản Hà Nội luôn. Đến nơi thì bác sĩ bảo có dấu hiệu sinh rồi và tiêm cho con 2 mũi trưởng thành phổi. Lúc đó, bản thân thực sự hoang mang vì mình chưa từng gặp, cũng chưa từng biết đến trường hợp sinh non nào trước đây cả. Các bác vẫn động viên cố gắng để mũi thứ 2 đủ 24h thì sẽ tốt cho con. 

Nhưng đến 19h50 phút đêm hôm đó cơn đau dồn dập mình không thể chịu đựng được nữa và sinh em bé, con chỉ có vỏn vẹn 800g. Cảm giác lúc đó rất sợ, trong đầu mình cứ luẩn quẩn hàng loạt câu hỏi: “Nếu sinh con ra bây giờ liệu có giữ được con không? Con bé như vậy thì phải làm thế nào?”. Sinh xong, con bé và yếu quá nên được các bác sĩ đưa đi cấp cứu luôn. Mẹ cũng không được nhìn mặt con nên càng thương con và lo lắng vô cùng.

Thực sự, lúc đó mình không còn một chút hy vọng nào. Khi được đưa ra phòng sau sinh mình chỉ hỏi chồng mình một câu: “Liệu có cứu được con không chồng ơi?!”, chồng mình chỉ nhỏ giọng bảo: “Các bác sĩ cũng đang cố gắng hết sức, vợ đừng lo nhiều quá”. Mình cũng không dám hỏi gì nữa, trong đầu cũng chỉ còn một ý nghĩ: “Thôi chắc không còn hi vọng gì nữa rồi!!!”.

Gia đình mình cũng đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra. Khi được đẩy về phòng sau sinh, nhìn xung quanh các mẹ đều được ôm con bế con, rồi nghe mọi người xì xào hỏi nhau không biết đẻ chưa mà không thấy con đâu hay là có có vấn đề gì rồi, mặc dù không hỏi trực tiếp mình, nhưng khi ấy tự dưng tai mình thính lắm, mình nghe thấy hết, nước mắt cứ tự động chảy ra. 

"Các bác đang rất cố gắng nhưng không nói trước được điều gì…"

Đó là câu nói mà mình thường nghe mỗi lần nghe thấy mỗi khi khoa thông báo tình hình sức khỏe của con. Là một người mẹ, nghe câu nói ấy mình lo sợ rất nhiều. 

Những ngày ấy cũng là những ngày giáp Tết rồi, cả gia đình dù không nói ra nhưng tất cả đều sẵn sàng để đón con, đón cháu về bất cứ lúc nào. Không ai còn tâm trạng để đón Tết nữa, không khí nặng nề bao trùm hết cả. Đối với gia đình mình, có lẽ đó là cái Tết mà mình không bao giờ dám nghĩ lại.

Mùng 5 Tết, các bác sĩ thông báo tình trạng con tốt hơn rồi, con ăn được nhiều sữa hơn rồi. Mừng lắm, vui lắm. Lúc bấy giờ mình mới dám hy vọng. Rồi mình thuê 1 phòng gần bệnh viện để đưa sữa cho con. Luôn tự động viên bản thân phải vui vẻ, mạnh mẽ không suy nghĩ tiêu cực, cố gắng duy trì sữa mẹ vì các bác luôn động viên sữa mẹ là tốt nhất cho con. 

Sau hơn 1 tháng nằm lồng kính, mình nhận được điện thoại của các bác trong khoa gọi lên gặp con và đưa con đi chụp Xquang. Đây là lần đầu tiên mình được nhìn thấy con kể từ khi sinh xong. Khi cô y tá bế con đưa sang tay, mình lập cập ôm con vào lòng mà nước mắt cứ trào ra. Con mình bé xíu, non nớt, da nhăn nheo, mình không thể tưởng tượng rằng con lại bé nhỏ như vậy. 

Đến bây giờ khi nghĩ lại lần đầu tiên gặp con, vẫn nguyên vẹn cảm giác xúc động ấy. 75 ngày con nằm viện là 75 ngày mình đã tự động viên bản thân rất nhiều, “làm sao để bản thân luôn mạnh mẽ, tin vào con rồi chúng ta sẽ vượt qua”. Mình đã hy vọng rất nhiều và con đã rất dũng cảm vượt qua thời gian khó khăn, 75 ngày chú lính chì của mẹ đã chiến đấu thật kiên cường, bền bỉ! 

Thời gian khó khăn ấy, mình may mắn có sự động viên giúp đỡ của 2 bên gia đình và anh em bạn bè. Những lúc suy sụp mình đều được gia đình bên cạnh động viên, giúp đỡ về mọi mặt. Nhờ điều đó mà mình có thêm hy vọng và có tinh thần cùng con vượt qua giai đoạn khó khăn nhất. Đến bây giờ khi con đã được gần 2 tuổi, được ôm con, ngắm nhìn con mỗi ngày, nhưng khi nghĩ lại cảm giác của thời gian ấy vẫn nguyên vẹn. Chàng trai 800gr ngày nào nay đã là chàng trai 9kg, đáng yêu, ngoan ngoãn của mẹ.

Bây giờ, khi mà nhìn lại khoảng thời gian ấy, mình mới thấy mọi chuyện trôi qua cứ như một giấc mơ và mình cũng biết rằng, ngoài kia có rất nhiều em bé cũng sinh non như con mình. Rất nhiều bà mẹ cũng đã và đang trải qua cảm giác tuyệt vọng như mình ngày ấy. 

Nhưng các mẹ à, các con dù sinh non đến đâu cũng là những em bé rất kiên cường, rất mạnh mẽ. Điều bố mẹ cần làm là hãy tin tưởng ở các con, cố gắng suy nghĩ thật tích cực. Giữa các mẹ và em bé luôn có một sợi dây liên kết vô hình, chỉ cần các mẹ có niềm tin, các con cũng sẽ dũng cảm vượt qua mọi khó khăn, trở về với vòng tay của bố mẹ!

Với mình, được bế con, ôm con, hàng ngày ngắm nhìn con lớn lên là một điều may mắn với gia đình mình. Có được điều ấy gia đình rất biết ơn, cảm ơn đội ngũ y bác sĩ Khoa Sơ sinh bệnh viện Phụ Sản Hà Nội đã tận tình chăm sóc, để con khỏe mạnh trong vòng tay ông bà, bố mẹ như ngày hôm nay!

Câu chuyện của mẹ: Hà Thị Thanh Phấn (Sóc Sơn, Hà Nội) - mẹ của bé sinh non từng được chăm sóc và điều trị tại khoa Sơ sinh - Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội

#WorldPrematurityDay #TinieBU #humansofsinhnon

___________________________

Hướng tới mục tiêu nâng cao nhận thức về chăm sóc trẻ sinh non, Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội đã phối hợp cùng tổ chức Newborns Việt Nam và nhãn hàng Bu Baby đã tổ chức chuỗi sự kiện truyền thông thông qua các bài viết mang chủ đề “Human of SinhNon”. Bài viết xoay quanh chủ đề là những hoạt động thường ngày nhưng giàu cảm xúc, tính nhân văn của đội ngũ bác sĩ, điều dưỡng khoa Sơ sinh – Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội đang hàng ngày làm công việc cứu sống và nuôi dưỡng các em bé sinh non cũng như những người bố, người mẹ đã và đang có em bé sinh non tại viện.

Hãy chia sẻ bài viết này kèm theo hashtag #WorldPrematurityDay #TinieBU #HumansofSinhNon bởi với mỗi lượt chia sẻ hợp lệ, BU Baby sẽ quyên góp 1 bộ quần áo dành cho trẻ sinh non (sản phẩm BU Tinie) trị giá 215.000đ/bộ.